DDTRUYEN.YN.LT
Cộng Đồng Mê Truyện
DDTRUYEN - DienDanTruyen
DdTruyen.Yn.Lt Là Forum Mới Mở Dành Riêng Cho Những Người Thích Đọc Truyện . Hãy Tham Gia Để Chia Sẻ , Đọc Truyện !!!
Đăng kí Thành ViênQuên Mật Khẩu?
[Danh Ngôn] Nếu bạn muốn chất lượng, hãy hành động như thể bạn đã có nó rồi.
06-03-2016 Xem
Nguyễn Giang [off]
Cấp bậc: admin
Chào các bạn . Đôi khi trong cuộc sống của chúng ta luôn đứng giữa 2 sự lựa chọn, giữ lại hoặc rời xa . Chuyện của tôi cũng vậy, qua 8 năm ra ngoài cuộc sống va chạm với đời đã biết bao nhiêu lần tôi đứng giữa 2 người con gái, bắt buộc phải chọn 1 trong 2 và đã nhiều lần tôi chọn nhầm, chính người tôi chọn lại không yêu tôi bằng người tôi đã chấp nhận từ bỏ...
Nhưng là đàn ông, con trai, người trụ cột duy nhất trong gia đình tôi không bao giờ được phép hối hận trước những lựa chọn của mình ... Vậy nên tôi đã lấy tên truyện là "Không hối hận dù là 1 đổi 1" .
Tác giả: ADMIN.

Mở đầu:
Tôi 1 thằng nghèo rớt mồng tơi, sinh ra trong 1 gia đình vô cùng nghèo khó (nhà tranh vách nát) . Mồ côi cha từ năm 7 tuổi too_sad , gia đình không có tài sản gì quý hơn ngoài người mẹ dáng người bé nhỏ yêu thương 2 chị em tôi hết lòng và 1 khoản nợ không nhỏ trước đây vay khi chạy chữa bệnh cho cha tôi. Khi tôi đi học từ năm lớp 1 đến năm lớp 9 luôn được miễn giảm học phí vì hoàn cảnh khó khăn, nhưng nhiều khoản vặt vẫn phải nộp . Khi cô giáo nhắc nộp tiền học tôi về bảo mẹ, mẹ tôi bảo xin cô cho khất... đến lớp bạn bè đá đểu (bây giờ nghĩ lại tôi không trách họ vì lúc đó suy nghĩ họ còn quá non):
- T ơi sao mày chầy thế, mày không có mồm về xin tiền à (một thằng nói) oh
- Con trai đéo gì mà rẻ rách có mấy chục nghìn cũng không nộp được mà để cô giáo tuyên dương suốt thế (1 đứa con gái khác nói). feelgood
Tôi chả nói được gì. Biết nói gì bây giờ, họ đâu hiểu được có ai muốn nghèo khó đâu... chả qua rơi vào hoàn cảnh này thì phải chịu thôi (Mà mấy bạn teen bây giờ nhớ 1 điều tiền ngày xưa nó có giá lắm, ko như bây giờ đâu nên đừng thăc mắc vì sao có mấy chục ngàn nhà tôi không nộp nổi).
Bạn bé tôi lúc đó khinh tôi ra mặt, rồi nhà tôi cứ bảo sao tôi ít nói... Bạn bè có ai thèm nói chuyện với tôi đâu, dần dần tôi trở thành thằng tự kỷ nổi tiếng ít nói ... Nhưng mọi chuyện đã thay đổi 180*C từ khi tôi bước vào lớp 10 beauty .
------------------
Mối tình vắt vai lớp 10 mình sẽ gói gọn trong 4 chap thôi, bởi tới 8 năm chiến đấu cơ mà . Nếu cái nào mình cũng kể dài lê thê thì dài hơn cả phim bà dâu 8 ngàn tuổi à brick . Lớp 10 chưa có gì gay cấn cả đâu chỉ là nó tạo cho mình 1 khái niệm đầu đời về tình cảm nam nữ thôi chứ ko có gì ghê gớm như mấy bạn trẻ bây giờ cả beauty Nhưng anh em an tâm mình ko GAY đâu nên cứ từ từ mà hóng byebye
06-03-2016 Xem
Nguyễn Giang [off]
Cấp bậc: admin
CHAP 1

Ngày 05/09/2007 tôi chân ướt chân ráo đến dự lễ khai trường và bắt đầu năm học mới . Xin giới thiệu thêm về thành tích học tập vượt trội của tôi ngoài môn lý tôi đạt giỏi còn đâu các môn khác đều dở cả, thế nên lớp 10 tôi được lùa vào trường Havart (bổ túc) là hàng xóm với trường trung học PT TT cực hot lúc đó ở tỉnh tôi . Vào nhận lớp mới, toàn bạn mới , có 1 vài đứa bạn cũ là đồng nghiệp nên cùng tôi công tác trong thời gian tôi sinh hoạt ở đây bigsmile .

Giới thiệu về 1 số bạn lúc đó khá ân tượng với tôi:
Tôi - ĐTT: Nhìn là các bạn biết tên tôi là gì rồi đúng không, tên nick tôi viết rõ ràng thế cơ mà :27:
N.Q.V: Thằng này cực bựa lớp 9 thì coi thường tôi vì nghèo nhưng lên lớp 10 bắt đầu lôi kéo tôi vào mấy con đường đen tối... ví dụ như xem phim 3x chả hạn brick .
C.V.T: Anh này tên hơi chuối, hơn tôi 1 tuổi , có tiền án đã xiên lòi ruột 1 thằng bạn cùng lớp, năm học lớp 8 ở trường tôi vì kích đểu . Tôi thế nào lại được phân ngồi cạnh anh ấy chớ, lúc đầu sợ vc , sợ ho 1 cái thì anh ấy cho đi bán muối cả đời luôn too_sad , nhưng tiếp xúc mới biết tính anh ấy rất hay và sống rất biết điều .
B.T: Thằng này giống y tên tôi nhưng nó lại to cao nhất nhỳ lớp, bửu bối nó là cái ai pót có chức năng xem mp4 chuyên dụ dỗ anh em xem nội dung đồi trụy beauty
N.H.A: Cô nàng này chữ xấu , học kém, chuyên đi chép bài của tôi mặc dù tôi cũng chả biết cái éo gì cả byebye
N.H.U: Nàng này chính là người thay đổi con đường tôi đi, cô ấy khá nghèo và sống giản dị > nhưng so với tôi thì tôi vẫn cùi hơn đôi phần :( , đã vậy lại còn hơn tôi 1 tuổi (CMT là bằng tuổi tôi thui ạ)
Và 1 số thành phần khác khá bựa nhưng thời gian đã 8 năm tôi không nhớ hết được nên liêt kê thế đã .
-------------------

Ngày đầu tiên lớp tôi ai nấy ngoan như cún con, cô giáo vào lớp phổ biến nội quy, rồi các khoản học phí ..vv. . Chắc tại chưa quen nhau nên chả ai nói chuyện với ai . Nhưng lửa gần rơm lâu ngày cũng bén , tôi ngồi cùng anh CVT mà được vài ngày thấy anh ấy trêu gái thế nào mình cũng bắt trước theo oil2 .
CVT: em ơi, cho anh mượn cái thước kẻ - anh ấy kéo tay ẻm NHU ngồi ngay bàn trên.
NHU: Đây - ẻm ý quay lại bật cấu hình không cảm xúc của HQH và tỏ vẻ không vui tí nào pudency
Tôi cũng chả chịu yên mãi được, ngồi cùng bạn thằng NQV và anh CVT bị đầu độc đủ thứ, suốt ngày nói chuyện sex rồi nào là tao mới chịch con này, tao đi tán con kia ... các kiểu con đà điểu các thím ạ . Đấy tôi ngoan thế mà thằng đầu bàn xem sex thằng cuối bàn chém với mấy thằng kia toàn chuyện bậy bạ thì sao tôi ngoan mãi nổi . Thế là tôi đánh liều bắt trước anh CVT thò đầu lên kéo áo em NHU kia rồi gọi nhỏ em ơi .
Tôi: Em ơi cho anh mượn cái thước kẻ - Văn cũ nhái lại có thế thôi chứ biết nói sao ta, trình độ cao học lúc đó của tôi có bấy nhiêu thôi ạ too_sad
NHU: em em cái gì?? người ta hơn tuổi đấy canny - Thế éo nào mà em nó biết tôi sn92 ko biết, bọn con gái cũng éo phải dạng vừa thật , tôi bị nàng hất cho câu đó thì héo như hoa hồng không nước too_sad 3 ngày .
Ngậm ngùi cúp đuôi bò về chỗ mặt ngắn tũn. Thế nào em ấy lại quay lại cầm cái eke (tam giác ấy) đưa cho tôi rồi bảo: "Thước của em đây kẻ nhanh cho chị còn làm bài feelgood " . Định mệnh các thím éo hiểu được cảm giác nó thốn thế nào đâu, 2 thằng ngồi 2 bên cười rú lên như chó kẹp xe đạp , tôi thì thốn quá gục luôn mặt xuống bàn khỏi ý kiến too_sad .
Ngày đầu trêu gái đã thất bại thảm hại thế thì sống sao đây , nhưng ko sao thua kèo này ta bày keo khác, tôi mà lại phải bó chym sao - à nhầm bó tay sao , xin lỗi chứ Hường ơi anh đây cũng ko phải dạng vừa đâu . Sẽ có ngày ả mập là em sẽ thuộc về anh . Hehe oil
--------------------
P/s: Nếu bạn nào thắc mắc 1 số từ như chịch hay đại loại thế thì đúng là ngày xưa chưa có, mà bọn bạn mình nó nói láo vô cùng nên mình tối giản như vậy thôi, không vài bữa C50 lại tưởng mình tuyên truyền sex khóa FR thì bỏ mẹ bigsmile
06-03-2016 Xem
Nguyễn Giang [off]
Cấp bậc: admin
Chap 2: Nghèo khó

Xin nói thêm ở chap này là chị gái tôi hơn tôi 6t nên đã đi lấy chồng rồi. Chỉ còn tôi và mama thôi!

Về nhà đang buồn bã vì bị con bạn cho ăn trái đắng . Tôi thầm chửi trong bụng sao số mình đen thế, vừa mở miệng bắt chuyện đã bị out, đang cằn nhằn thì con chiến mã mini cũ bị đứt xích . Đúng là đau đớn, khổ tận cam lai . Tôi đành dắt bộ hơn 1km về nhà . Đi trên cầu NT còn bị mấy đứa con gái nó trêu nữa chứ:
- anh ơi sao xe đạp đẹp thế ko đi mà lại dắt! - rồi mấy con bé cười khúc khích với nhau :( .
Tôi chả nói được gì? Quần áo thì toàn là đồ xin của anh họ, rộng thùng thình, áo vai thì chảy xệ, cũ nữa... Nên tôi không đáp mà âm thầm dắt xe về (phải tôi bây giờ thì cho 2 em ấy xuống dắt cùng mình luôn).

Về tới nhà, tôi chưa kịp ý kiến gì về vụ xin tiền sửa xe. Vừa thấy tôi dắt xe mẹ đã hỏi:
- Xe mày làm sao mà dắt bộ thế kia? Thủng xăm ha?
- dạ không? Xe con bị đứt xích - tôi đáp .
- đứt xích sửa hết 20 ngàn đấy, mẹ đang hết tiền rồi, mày chịu khó đi bộ vài hôm rồi mẹ vay tiền cho mà sửa - mẹ tôi nói .
- dạ vâng - rồi tôi dắt xe vào nhà cất .
Lại như mọi ngày, về nhà thay quần áo xong là tôi xuống bếp nấu cám cho heo . Nhà tôi lúc này đang nuôi 2 con heo và mấy con gà . Nấu cám heo thì quá đơn giản rồi! Nhưng đun bằng cây ngô các thím ợ. Ai đun cái này mới hiểu nó nhục thế nào? Tôi thường đùa: nhất rơm, nhì lá, ba là cây ngô . Nó cháy nhanh kinh khủng luôn, trời thì nóng, đi ra đến cửa là nó cháy ra ngoài nên lúc nào cũng ở đó trông luôn .
Bữa trưa nhà tôi thì đơn giản thôi, cơm trắng và 1 bát canh rau mùng tơi đỏ tôi mới vặt ngoài bờ rào . Bữa nào khá hơn thì thêm vài quả cà muối nữa là hết .
Ăn cơm xong thi giải chiếu xuống đất 2 mẽ con ngủ trưa cho đỡ nóng . Buổi tối không có gì đặc biệt, chỉ có điều nhà tôi chỉ có duy nhất một cái quạt hoa sen, từ bé tôi đã ngủ với chị gái nên ngủ riêng quen rồi, tôí mama nhường quạt cho tôi ngủ trước . Đến 12h đêm mama nóng quá ra lấy quạt của tôi, thì tôi tỉnh luôn, vì nóng quá ai mà ngủ nổi . Thế là mama cứ lấy vào thì tôi lại lấy ra . Đúng là vừa buồn cười cũng vừa xót xa cho số phận của mình .
Sáng hôm sau, tôi cuốc bộ đi được nửa đường thì gặp T.béo học cùng lớp 9 với tôi, thế là ả cho tôi đi nhờ . Mẹ kiếp mụ này nặng vl các thím ạ, lúc đèo ả tôi thầm nghĩ thà đi bộ còn hay hơn .

Cuối cùng cũng tới trường lại gặp mấy thèng bạn bựa, nói mấy chủ đề bựa nghe mà phát chán . Tôi cũng éo hiểu mấy thằng đó lúc đấy nghĩ gì mà có mỗi cái băng cũ ngày nào cũng bật đi bật lại ko biết chán . Tôi gặp NHU thì nàng cười đểu tôi nhát rồi về chỗ , tôi không rep luôn, khinh 5p luôn .
Sáng hôm đó học cũng chả có gì đặc biệt, ông CVT vẫn cầm con 110i nhắn tin cho gái (lớp tôi nể ông ấy lắm vì duy nhất lão có dtdd trong lớp mà thôi), thằng NQV vẫn quay bàn dưới và nói về mấy cái cd đồi trụy nó mới tôm dc của ông già , haiz .
Kết thúc giờ học, cả lớp phi ra như ong vỡ tổ . Tôi lại lê đôi tổ ong cụt mõm buồn bã bước về . Đi trên cầu tôi thấy 500d cũ liền lượm luôn bỏ túi , hehe . Mọi chuyện cũng chả có gì nếu thằng cờ hó NQV ko nhìn thấy . 500d đó với 7k5 tôi tiết kiệm dc, mama cho thêm thế là tôi có tiền sửa xe . Hôm sau tôi lại bon bon trên con chiến mã đó, tưởng mọi chuyện đã bình yên ai ngờ thằng cờ hó NQV vừa thấy tôi đã tụ 1 lũ vào rồi tường thuật lại vụ tôi lượm 500d như thế nào? NHU nghe xong không nói gì, tôi thì xấu hổ vô cùng chả dám nhìn ai nữa, ko ngờ thèng đó trẻ trâu thế .
Đến giờ ra chơi NHU mới gọi tôi xuống góc lớp hỏi chuyện:
- Sao t lại nhặt 500d đó để bạn bè bêu riếu vậy t thấy thế nào? - Hường hỏi.
- T chả thấy t làm gì sai cả, t đâu có ăn cắp ăn trộm đâu, chắc H cũng biết nhà t nghèo như thế nào? Mẹ t vẫn dạy mình nghèo nên phải tiết kiệm, 500d với mấy người kia có thể ko đáng gì nhưng với t nó cũng được 2 buổi gửi xe . T thường thấy mẹ t nhặt từng cái lon bia chỉ đáng 200d , hôm qua tới 500d cớ gì t ko được nhặt chứ . - tôi cúi nói 1 tràng dài rồi ngẩng lên nhìn H . Thấy H mắt đã rưng rưng nước rồi .
Lúc sau H lau nước mắt và nói với tôi.
- H thấy t làm thế là đúng lắm, thật ra nhà H cũng nghèo lắm nên rất hiểu hoàn cảnh của t lúc này. Chúng mình hãy làm bạn tốt nhé - H nói với tôi .

Tôi nghe được những lời này thì vui lắm, lần đầu tiên có người hiểu và thông cảm cho mình . Đúng là có nghèo thì mới thương nghèo các thím ợ . Chính từ lần đó t và h thân nhau hơn .

End chap 2
các bạn chờ chap 3: Nghịch ngu nhé . Thân! :)
06-03-2016 Xem
Nguyễn Giang [off]
Cấp bậc: admin
Chap 3: Nghịch Ngu .
Từ hôm đó tôi và H thay đổi hẳn, thân nhau hơn trước nhiều . Chả cần tôi phải trêu em ấy tự gọi tôi lên bàn đó ngồi cùng chém gió luôn . Nào là bàn về cô ấy thích gì, tôi thích gì, rồi hôm qua cô ấy mới nghe bài hát này hay lắm... Học sinh ha vớt mà nên chuyện ngồi lung tung là chuyện bình thường thôi , nàng ấy ngồi bất cứ đâu cũng để rành 1 chỗ cho tôi bay sang ngồi cùng để tâm sự . Cô ấy có những ước muốn thật giản đơn, những yêu cầu thật giản dị, chỉ cần tôi lắng nghe chia sẻ là đủ rồi .
Tôi còn nhớ lắm lần duy nhất H nhờ tôi làm 1 việc đó là chép hộ cô ấy lời bài hát: "CÔ ĐƠN 1 VÌ SAO". Tôi cũng chưa thể làm được vì lúc đó chưa có tiền mua CD để nghe rồi chép lại, Vài hôm sau cô ấy hỏi T đã chép được chưa? Tôi thở dài rồi nói là chưa có CD để nghe nữa . Cô ấy chỉ cười rồi bảo vào nhật ký của cô ấy coi hóa ra cô ấy đã chép được rồi và hát cho tôi nghe! Lúc đó tôi và cô ấy thích nhất bài hát: ANH CHỈ BIẾT CÂM NÍN NGHE TIẾNG EM KHÓC .
Mưa rồi mưa, mưa hát ru đêm buồn
Con Phố vắng tênh ngắm ai về trong mưa
Đèn khuya đìu hiu lay lắt soi bên hè
Nhòe mắt ai bao dòng lệ cay đắng...
Còn gì đau đớn hơn khi yêu nhau mà không dám nói ra, thật ra thì đến lúc tôi và cô ấy rời xa nhau, tôi và cô ấy cũng chưa bao giờ nói lời yêu cả . Có 1 điểm tôi chắc chắn cô ấy có tình cảm với tôi. Tôi sẽ nói ở Chap 4: Chia Ly.
* Còn theo các bạn như thế có phải là YÊU Không?

----------------
Đói thì đầu gối phải lần, các bạn trẻ bây giờ nếu hỏi vì sao ngày đó thôi không đi làm thêm ở các quán cafe, nhà hàng như mấy bạn bây giờ thì tôi xin thưa luôn là ngày đó dân còn nghèo nên chả mà nào họ mướn cả .
Ngày đó tôi thì tuy nghèo nhưng nổi tiếng là có nhiều trò nghịch ngu nhất cái khu này. Nào là nhồi diêm vào đầu lan hoa xe đạp để đập cho nổ, nào là nhồi vào lõi thủy tinh bóng đèn để đốt cho nổ, nhồi diêm vào van xem đạp gõ nổ, làm pháo sáng, pháo nổ...1 trong số đó là khả năng chế tạo pháo diêm nổ như kíp mìn (công phá ác đây bigsmile ) . Cái loại đó thì khá nguy hiểm nên ít đứa thuê, ngoài ra tôi còn làm pháo diêm bằng giấy để bán . Bọn trẻ con trong xóm cũng chả giàu có gì nên thuê tôi có 200d 1 quả, cứ buổi tối bọn nó mang đi khắp xóm quậy, loại pháo này chỉ cần quẹt diêm rồi ném như lừu đạn ấy, 3 giây sau là phát nổ . Mục tiêu bọn tôi ngứa mắt nhất là nhà cái KNB bạn thân từ thời mặc quần thủng đít , cời chuồng tắm mưa với tôi mà ko yêu tôi, nó lại yêu thèng khác. Nên đêm nào bọn tôi cũng đi khủng bố nhà nó, bọn tôi ném pháo giấy thôi, quăng tận vào trong nhà chỗ ông bà già nó đang coi tivi , làm Đoàng 1 cái như nổ lốp xe máy ấy, bố mẹ nó vừa giật mình kinh hãi chưa kịp hiểu gì thì nhìn chỉ thấy vụn giấy và nhà khói um thôi . Đừng trách bọn cháu sao ko cho chó nhà chú dám ra cửa trông nhà, trách con gái chú ấy bigsmile
Đó là loại pháo tiên tiến nhất, sau đó vài vụ mấy thằng ném công khai ngoài đường luôn, vì nó chả làm hại ai chỉ nổ vui thôi. Ai ngờ một hôm thằng V trong nhóm chúng tôi đang đứng ném ra đường thì có 1 thèng lớn hơn chúng tôi độ 6 tuổi, bắt lấy thằng V rồi dọa là thích đi tù không, pháo ở đâu ra, tao là công an đây... thằng V sợ quá ném hết xuống hồ thế là bọn tôi hết nghich pháo giấy . Tôi về chế tạo pháo kíp luôn, vỏ bằng kim loại, loại này sát thương cực lớn , tiếng nổ cực to nên chỉ dám ném thật cao lên trời chỗ vắng người, nó nổ như mìn ấy, ai trong xóm cũng tưởng lốp ô tô nổ, lao ra xem đông kín.. bọn tôi cười xả ga bigsmile .

Chán làm pháo tôi bắt đầu nghiên cứu ngành nghich đồ điện tử, ngày đó tôi làm gì có mỏ hàn như bây giờ . Cứ lấy que sắt sáu nung trong bếp để hàn thôi, vừa nấu cơm vừa hàn nên các thứ như nhựa thông để trên thành bếp luôn . Hôm tôi đang xào mướp hương, mở nắp nồi ra úp nghiêng lên thành bếp để đảo mướp xong đậy vung lại . Lúc lôi thanh sắt ra để hàn, dí cục nhựa thông éo thấy đâu nữa, nghĩ 1 lát rồi giật mình nhớ ra , mở nắp nồi mướp hương ra thì cục nhựa thông đã tan hết từ lâu rồi . Ngày đó có mỗi quả mướp và ít mỡ ai dám đổ đi nấu nồi khác, tôi tường sẽ kinh lắm vì có cục nhựa thông trong nồi mướp ... ai dè khi ăn mẹ tôi còn khen sao hôm nay mướp hương thơm thế, phải công nhận 1 điều nhựa thông cho vào nồi mướp hương thơm lên gấp bội và ko bị át mùi tí nào luôn , thơm ngon ko thì tôi ko biết . Anh em có ai ko tin thì thử nấu mướp hương với nhựa thông xem... đảm bảo thơm ko tì vết oil
------------------
Các bạn đừng thắc mắc tại sao chap này lại lan man vậy, chỉ để các bạn hiểu rằng ai cũng có 1 thời trẻ trâu mà thôi . Với mấy chap đầu này thì chưa có gì đặc biệt, cũng chưa có đoạn hội thoại nào dài, tôi đã biết đến bưởi với bòng thế nào đâu . Tôi chỉ muốn nói rõ từ đầu sao tôi lại như vậy và con đường tán gái ban đầu cũng gian nan thế nào mà thôi . Ngay cả người yêu tôi bây giờ cũng ko hề biết những chuyện này, ko hề biết rằng người họ luôn gọi là chồng cũng từng trẻ trâu và khổ cực như vậy đâu pudency
06-03-2016 Xem
Nguyễn Giang [off]
Cấp bậc: admin
Chap 4: Chia ly
Cuộc sống của tôi vẫn mãi bình yên bên cạnh cảnh đói nghèo như vậy . Từ khi quen H tôi đã vui vẻ hơn trước nhiều, tự tin hơn... Nói chung trong nơi tôi ở cũng có vài thằng đực chơi với tôi nhưng các bạn biết đấy, đực chơi với đực thì quanh đi quẩn lại toàn game, với nghịch ngu chứ chả có đòn gì hơn . Từ khi chơi thân với N.H tôi hay chém gió hơn trước, cảm giác nói chuyện với gái ở tuổi mới lớn nó khác lắm (các bạn nào mới biết yêu sẽ hiểu cảm giác này... chả như bây giờ tôi gặp đứa nào cũng chém bừa, chém tào lao, nhiều khi chém nhầm mấy em cá sấu nó bám cho như đỉa mệt VL...
Rồi tự nhiên đến 1 hôm, tôi nhớ không nhầm là sáng ngày mồng 2 tết năm 2008 (ngày dương là bao nhiêu tôi chịu chết lâu quá rồi mà))) đang ngủ ngon trên chiếc giường huyền thoại di sản duy nhất cha tôi để lại thì:
- T ơi dậy ngay, có đứa nào vào tìm mày kìa - mẹ tôi gọi.
- Con trai hay con gái thế mẹ, đứa nào lại vào đây giờ này thế! - Tôi đang ngủ nên éo quan tâm là cái đứa nào hết, đó chính là điểm mạnh của tôi duy trì tới bây giờ, tôi đã ngủ thì cho dù sét đánh trời sập cũng cóc cần quan tâm luôn.
- 2 đứa con gái, bạn mày hay sao ấy tao thấy lạ lắm - Mẹ tôi đáp từ dưới bếp.
Tôi nghe thấy như trời long đất lở, đêm tối bủa vây...
- ẦU zế, gái á, mẹ có nhầm không! oh
Chưa nó dứt câu đã lù lù 2 bóng người đi vào cửa, 1 mập 1 gầy đã vào nhà.
- 2 cháu ngồi đây đợi nó tí, nó giờ mới ngủ dậy kìa - Mẹ tôi nói
- Dạ! vâng ạ! adore - Hai cô ả đáp . Đù nghe ngọt vl luôn các thím éo hiểu được đâu, mà thật ra lúc đó tôi cũng chả có cảm giác mẹ gì, chứ tôi bây giờ thì...
- Ơ! NHa và NHu à, sao H biết nhà mình ở đây? oh - Tôi hỏi.
- Thì NHu nhờ NHa đưa vào mà! byebye - N.H.U trả lời.
- Vậy à, thế 2 bạn đợi tớ 1 tí nhé, oánh răng phát đã .
Tôi bay ra giếng vệ sinh cá nhân và tranh thủ nghĩ về 2 em này, éo mẹ tự dưng mồng 2 tết mò vào nhà mình làm gì ta? Thôi kệ.
- Đây 2 bạn uống nước đi beauty - Tôi rót nước trắng mời 2 ẻm.
Chắc nhiều anh em thắc mắc sao tôi không mời 2 ẻm ấy ăn hướng dương hay kẹo gì đó đúng không? Vì đang tết mà? Nhưng thật lòng mà nói hôm đó nhà tôi éo còn cái gì ăn được hết, sạch sành sanh rồi. Nhà nghèo tết mua được đúng nửa KG hướng dương và ít kẹo thì mồng 1 mấy bác họ nhà gặm nhấm hỗ trợ ăn hết rồi.
- 2 bạn vào nhà mình có việc gì không - Tôi hỏi . Định mệnh, tôi cũng éo hiểu sao lúc đó tôi ngu lâu dốt bền đến thế, hỏi thế mà cũng hỏi được . Chứ giờ có cỗ máy thời gian tôi quay lại 8 năm trước xách cổ thằng đấy lên đấm cho 3 nhát, lên gối thêm 2 nhát nữa.
- Bọn tớ vào chơi chúc tết nhà cậu không được sao? - N.H.U nói.
- À được chứ - Tôi đáp.
Rồi lại nói mấy chuyện tào lao về vấn đề học tập, rồi bật vài đĩa nhạc Ưng Hoàng Phúc... Giờ tôi nhớ lại vẫn thấy nhảm VL mà éo hiểu 2 em đó lúc đấy nghĩ gì mà vẫn cắm rễ ở đó mấy tiếng nghe tôi nói tào lao rồi mới xin phép về.

Tua nhanh...

Sang tuần mồng sáu tết tôi lại cắp sách đi trên con mini tàu đến trường, học hành chả có gì đặc biệt ngoài việc nghe mấy anh giáo hỏi các em ăn tết thế nào, vui không, nhiều tiền lì xì không... Thật sự tôi éo quan tâm luôn, vấn đề tôi quan tâm nhất là chờ mãi chưa thấy N.H.U tới . Rồi 1 ngày, 2 ngày, 3 ngày vẫn chả thấy đâu...
Tôi đánh liều hỏi N.H.A .
- H ơi! H.U đâu rồi? Bạn ấy ốm à mà sao mấy hôm nay không đi học nhỉ? - Tôi hỏi.
- T không biết gì à? H vào miền nam cùng gia đình rồi, hôm nọ bố bạn ấy đến trường xin rút hồ sơ rồi, hôm nọ biết sắp phải đi xa nên H.U mới nhờ H.A đưa vào thăm T lần cuối đó adore .
- Cái gì? H bỏ vào miền nam á? - Tôi sững sờ, nghe những lời đó như sét đánh bên tai, mặc dù H.U không phải là người yêu của tôi nhưng tôi cảm thấy hụt hẫng không kém gì thất tình vậy.
- Đúng rồi, tại bố H phải vào miền nam làm việc nên gia đình bạn ấy chuyển nhà vào đó luôn! - HA trả lời.
Tôi không nói gì nữa mà lặng lẽ bò về chỗ ngồi, buồn như con chuồn chuồn đứt đuôi vậy. Đang có 1 người bạn thân đến như thế mà giờ bỏ lại tôi 1 mình sao mà vui cho được . Ở cuối lớp thì mấy thằng vẫn tổ chức nổ pháo tập thể, quay cả mấy ảnh NUDE của mấy em tàu khựa lên tường nữa, nhìn mà chán embarrassed .
Cuộc sống của tôi từ đó trở lên bế tắc, tôi cũng chưa hiểu tình yêu là gì nhưng thấy rất buồn . Cứ ngồi nghe bài ANH CHỈ BIẾT CÂM NÍN NGHE TIẾNG EM KHÓC của Ưng Hoàng Phúc một mình thôi:
Mưa rồi mưa, mưa hát ru đêm buồn
Con phố vắng tênh, ngắm ai về trong mưa
Đèn khuya đìu hiu lay lắt soi bên hè
Nhòe mắt ai, bao dòng lệ cay đắng
Em giờ đây, nơi xứ xa quê người
Hạnh phúc có ko, như em thường mộng mơ
Dòng thư hồi âm, vương tiếng em thở dài
Đời đắng cay khi lầm đường lỡ bước
Cứ như thế ngồi nghe nhạc cả 1 buổi chiều rồi chả hay biết nước mắt rơi từ lúc nào, sao tôi lại buồn thế này, huhu... too_sad

Tôi đã mất niềm tin vào cuộc sống, chán nản học hành... thế là từ đó tôi cứ bỏ học trốn tiết sa đà vào những thú vui vớ vẩn như chơi game, bia ...
Rồi đến 1 hôm tôi bảo mẹ.

- Con chán đi học lắm rồi, hãy để con làm gì đó giúp mẹ, con xin đi làm thuê cũng được!
- Con đã suy nghĩ kỹ chưa, không học sau này khổ lắm đó! - Mẹ tôi nói trong sự thất vọng vì trong dòng họ nhà tôi, tất cả anh em họ hàng ai cũng học đại học và cao đẳng, các cậu thì đều làm thầy giáo và cả ở phòng giáo dục của tỉnh nữa.
- Con suy nghĩ kỹ rồi mẹ ạ, cứ thế này con sợ chả lên lớp đâu vì con chán học lắm rồi. - Tôi đáp.
- Ừ thôi tùy mày, không nghe lời mẹ sau này khổ đừng kêu - Mẹ tôi nói.
Thế là chỉ vài hôm sau tôi lên trường xin rút hồ sơ và từ đó tôi bỏ học đi làm .

P/s: Chắc nhiều bạn thắc mắc sao tôi bỏ học mà lại có nhiều kiến thức về điện thế, tôi trả lời luôn là tôi sau này lại xin học lại nhé và giờ bằng cấp tôi đủ xài rồi bigsmile
06-03-2016 Xem
Nguyễn Giang [off]
Cấp bậc: admin
Hóng Nhé brick
Tổng số: 6
Chia sẻ:Google Plus Twitter Facebook
BBCode:

Link:
Bạn Đã Xem Chưa ?

Hòa mình vào những cung bậc cảm xúc với những mẫu truyện hay nhất
Chát : 159
Thành Viên : 61

Pair of Vintage Old School Fru