[Danh Ngôn] Tình yêu giống như một dây leo, nó sẽ khô héo và chết đi nếu không có cái gì để quấn quýt.
Đang đếm tiền thì thằng MC rút chốt 1 trái lựu đạn ném ra sân khấu...
BUZZ..... 1 tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên báo hiệu bắt đầu đấu giá...
- Giá khởi điểm cho em hàng này là 500 lượng vàng, mỗi lần đấu giá cách nhau ít nhất 100 lượng, ai trả hơn?
- 600 lượng...
- 800 lượng...
- 1000 lượng...
- Đậu má éo lói nhiều, 2000 lượng...
- Mày im coan mẹ nó mồm đê, 5000 lượng.... hớ hớ...
Nghe 5000 lượng vàng, cả phòng đấu giá im phăng phắc... Thằng MC liền bấm giá:
- 5000 lượng lần thứ 1....
... Không 1 tiếng động...
- 5000 lượng lần thứ 2...
...Im ắng...
- 5000 lượng lần thứ....
Ngay lúc này, tiếng gió rít lên, 1 vật gì đó lao đi với tốc độ mấy trăm dặm 1 giờ thẳng lên sân khấu, chỉ thấy bóng, chưa thấy hình...
BỐP....
Chưa biết điều gì đang xảy ra, chỉ nghe 1 tiếng bốp vang lên, nhìn lại thấy thằng MC mồm hộc mấy lít máu, răng rơi lộp cộp... Tất cả chỉ vừa định thần lại thì nghe văng vẳng từ xa có 1 giọng nói vang lên, giọng nói đó chỉ phát ra 2 từ mà âm thanh như xé toạt không gian tựa lưỡi dao bay đên, mãnh lực khiếp hồn....:
- 5 kýýýýýý.....
Mọi người như chợt nhận ra điều gì, quay lại thấy cái cục lúc nãy bay lên sân khấu bay dính vào mặt thằng MC là 1 cục vàng to khoảng 5 ký...
Tất cả đang sững sờ thì 1 luồng kình lực toát ra làm những người bên dưới nghiêng ngả, suýt tí nữa bị hất tung lên trần nhà.... gió giật liên hồi...
Kình lực đột nhiên tan biến, khi tất cả định thần đứng lên được thì lúc này trên sân khấu đã có 1 người đứng từ lúc nào... Người này có gương mặt đen như đít chó, râu dài đến dái, nhưng bù lại uy phong lẫm lẫm, phong độ cang trường, lưng gấu, vai cọp, 2 mắt như long, 2 chân như quy, thân thủ như phụng, khí khái như lân...
Tất cả mọi người sững sờ nhìn xong, không ai bảo ai, đều quỳ sụp xuống, chắp tay hô to:
- Bao Thiếu gia giá lâm... Cung coan mẹ nó nghinh Bao thiếu gia...
Á à.... thì ra 20 năm sau đứa bé nhặt ở Châu phi năm nào giờ đã là 1 Bao Thiếu gia chất như cục đất, hiên ngang lẫm lẫm đi chơi gái thế này đây...
Bao Thiếu gia liếc nhìn bên dưới xong nhếch mép:
- Miễn coan mẹ nó lễ đê....
- Đội ơn Bao Thiếu gia...
- Éo cóa rỳ... tao ra con này 5 ký vàng... thằng lào ra giá hơn khônggggg.....
- Dạ cóa iem... 5 ký rưỡi.... - 1 thằng công tử bột máu gái ra giá...
Bên dưới im phăng phắc... Có tiếng xì xầm nho nhỏ:
"Thôi chết coan mẹ thằng nhỏ rồi!"
Fập... Fập... Fập...
Bao thiếu gia vung tay 1 phát, hàng loạt mấy chục ống kim tiêm bay nhanh như điện xẹt phóng thẳng vào người thằng nhóc mới ra giá 5 ký rưỡi...
Xong hắn nhoẻn miệng cười nhếch mép...
- Hớ hớ hớ... mày đã bị dính độc.... mày bị Hát Ka Tê... à cái đậu má tao nhầm, Hát Ik Vê rồi con ạk...!!!!
Thằng nhỏ vừa nghe xong 3 chữ Hát Ik Vê thì 2 mắt trợn trắng, mồm sùi bọt mép, phi thân ra giữa sàn nhà nằm giật như cá lóc nướng trui...
Cả đám người sợ quá éo dám đứng gần, di tản sang chỗ khác lun...
Hắn lại hỏi tiếp:
- Có ai ra giá cao hơn khôngggggg......
Không 1 tiếng thở vang lên luôn...
- Éo có đứa lào thích chơi thì bổn thiếu gia chơi nhá... hớ hớ hớ....
Y vừa nói vừa liếc nhìn người kỹ nữ nãy giờ trùm mặt kín mít kia...
Cô gái cũng nhìn y, nhưng hình như có 1 cái lắc đầu thở dài... không biết có ý gì đây... Cô gái bước lên phòng, vừa đi vừa thở dài ngán ngẩm, dường như cô đang thất vọng về cái gì đó....
15 phút sau - [Trong 1 căn phòng của Bách Hoa Viện'>
Bao Thiếu gia nghênh ngang bước vào phòng, vênh mặt lên đắc ý, y đang tưởng tượng đến giây phút khoái lạc mà y sắp được hưởng thụ....
- Thiệt là đã quá đó mà...
Bước vào phòng, y nhìn thấy cô gái đã ngồi trên giường chờ sẵn, trên bàn thì sơn hào hải vị bày la liệt, nào là thịt chó mắm tôm, đậu hũ chấm chao, rau muống xào tỏi...
Y bước đến ngồi cạnh cô gái, cười hế hế hế...
- Bổn thiếu gia xin chào cô nương... sao cô nương buồn thế?
1 giọng nói nhỏ nhẹ cất lên:
- Tiểu nữ sợ...
- Sợ cái éo giề hơm biết... hớ hớ... thôi vui lên đi, chúng ta sẽ cùng nhau thác loạn mà.... hớ hớ.... À mà cô nương tên giề nhể?
- Tiểu nữ họ Diu...
- Tên cũng lạ, à mà thôi cũng kệ.... Let's chơi.....
Hắn lộ bản mặt là 1 con dê già, gương mặt nham nhở, hôn tới tấp lên mặt cô gái...
- He he he... quá đã...
Vừa nói xong, hắn lột bỏ xiêm y, sấn tới thủ ra thế tấn vững như bàn thạch, 2 tay vận kình xuất ra thức thứ 28 trong thủ pháp Bóp Vếu Long Trảo Thủ...
Mãnh lực liên hồi, skill ra như sấm chớp bủa vây lấy người tiểu nữ... bỗng nhiên Bao thiếu gia quắc mắt, bước lùi 2 bước...
- Hả... ngươi biết võ công?
Vừa nói xong câu thì lại thêm 1 luồng kình lực phát thẳng vào ấn đường, ngay lập tức phong tỏa hết tam kinh lục mạch, làm Bao Thiếu Gia trở tay không kịp, đứng sững người như con chó mắc xương, 2 mắt trợn tròng...
Tiểu nữ tử sau khi xuất 1 chiêu nhanh gọn làm Bao thiếu gia gục ngã thì đứng đó, nhếch mép cười thật to, giọng cười như ai oán, như xé tan không gian tĩnh lặng trong phòng...
Bao thiếu gia lúc này đã cử động được cái mõm...
- Ngươi là ai, xưng danh đi, ngon thì thả tao ra, tao gọi về đàn em tao lên.... gruuu
- Đậu mẹ ra đường chơi mà kêu về méc đàn em hả mày?- Nói xong tiểu nữ tử lại cười lên 1 tràng man dại...
Vừa dứt cười xong, cô ta đột nhiên nghiêm sắc mặt, ngươi hãy xem ta là ai đây...
Cô gái rùng mình, bỗng nhiên làn da trắng muốt chuyển thành màu xanh, 4 cánh tay khác lần lượt mọc khẳng khiu phía sau lưng, rồi kế đó thêm 2 cái đầu nữa nhô lên khỏi cái cổ, cuối cùng 1 con mắt dần biến mất tiu... hình dáng thật là vãi đái... Đây chính là Diu Ép Ô tiên sinh.
Bao thiếu gia nhìn thấy cảnh tượng kỳ quái thì hét lên thất thanh, đái coan mẹ nó trong quần luôn, nước đái chảy ra như suối, suối chảy thành sông, sông chảy thành biển... à, lại nói hơi quá rồi....
- Á....á.... cái đệt coan mẹ gì rứa????
- Ngươi có biết mình sai lầm gì không???
Bao thiếu gia lúc này chân đứng không vững, trym rung lẩy bẩy chứ nói gì mà nghe Diu tiên sinh nói gì nữa...
Lúc này Diu tiên sinh lên tiếng tiếp...
- Ta là Diu Ép Ô tiên sinh, ta chính là người 20 năm trước đã giao ngươi cho ông bà già ngươi đây...
- Nói láo, ta là con của cha mẹ ta... ngươi là thằng éo nào?
Để ta cho ngươi xem cái này...
Vừa nói xong, Diu tiên sinh móc ra 1 cái TV 3D Brativa Edition 72 inches...
- Đệt, cái remote để đâu quên coan mẹ nó rồi ta...
Mò mò xong, cuối cùng móc được cái remote bấm kịck 1 cái, trên màn hình hiện ra 1 cảnh tượng.
Bao thiếu gia 2 mắt ngước lên màn hình, gương mặt dần biến sắc...
- Cái... cái *** gì thế?
Trên màn hình là 1 nơi nào đó, cảnh tượng hoang tàng đổ nát, khói bụi mịt mù, xung quanh mấy chục dặm tuyệt không có 1 bóng chim muông thú vật *** bậy hay người đứng đái đường. Mọi thứ từ nhà cửa cho đến cây cối như vừa bị boom nổ tung, hệt như phiến quân Taliban mới đi ngang qua. Màn hình zoom lại gần thì Bao thiếu gia trợn 2 mắt lên, có 2 thi thể nằm sóng soài giữa bãi hoang tàn, tứ chi văng tung tóe, máu chảy như suối, suối chảy thành sông, sông chảy thành biển... à à... xin lỗi... lại cái bài ca sông suối nữa... (-.-)!
Hắn kêu to
- Phụ thân.... Mẫu thân...
Lúc này hắn đã nhận ra nơi này